Đỗ Hồng

Mơ Đón Trăng Về



   


Đêm thức giấc tìm trăng trên khung cửa
    Bóng trăng vàng chìm khuất với vần thơ
    Chỉ còn cây lặng lẽ giữa sương mờ
    Và điệp khúc thiên thu từ lòng đất

    Mai thức dậy mặt trời hồng cũng mất
    Ngày mới về chưa mang đến niềm vui
    Người xa nhau từng khoảng cách ngậm ngùi
    Khi trời đất còn cơn đau thế kỷ

    Đêm vui cũ chập chờn trong tâm trí
    Nửa dung nhan che kín dấu môi hồng
    Nụ cười tình thuở ấy hoá hư không
    Cung đàn nhớ tiếng ca sầu phím lạc

    Đường nằm đợi ngựa xe về phờ phạc
    Nhìn ngày đi qua từng bước hững hờ
    Đã lâu rồi ta sống với ước mơ
    Mơ một sớm bình an cho nhân loại

    Ta sẽ đón trăng về đêm mở hội
    Dìu nhau trong dạ khúc thuở thiên đàng
    Pha tình nồng vào chén rượu an khang
    Cùng uống cạn nỗi đoạn trường chia cách

Đỗ Hồng

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 14 tháng 9 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Mơ Đón Trăng Về"